Em có nghe có nghe có nghe tiếng anh nói với em
Em hiểu không hiểu không hiểu không hỡi em tiếng lòng anh
Anh bước qua bước qua bước qua nỗi đau nhưng sao chẳng được
Tiếng yêu em trong tâm tư riêng anh nghe còn vương vấn
Anh đã say đã say đã say cố quên biết bao lần
Anh nói thôi nói thôi nói thôi chớ nên nhớ làm chi
Nhưng đến khi có ai nhắc tên tới em làm anh như đau xé lòng
Phút giây đam mê yêu em dâng trào bỗng quay về
Làm sao cuối thức sẽ suốt đời hạnh phúc
Vòng tay ấm quấn quýt đắm say ân tình
Nào đâu biết trái đắm phía sau vực thẳm trống vắng em vội ra đi từ đó
Niềm hạnh phúc lớn nhất vẫn là tình yêu
Mà sao em chẳng biết nâng niu điều đó
Một ngày kia đến lúc cuối đường quặng quẽ em rồi sẽ hiểu cho anhThà em cứ nói bao lời ái ân bên tôi
Tiếng yêu dù xa xôi
Khóc thật nhiều rồi cũng quên đi
Ước thật nhiều tình cũng chia ly
Thà đành để ta xa mãi,
Để cố quên đi tình phai
Dù mai xa cách nhưng lòng vẫn luôn bên em
Nhớ môi gầy thân quen
Trót lạnh lùng rồi đớn đau thôi
Trót giận hờn giờ đã chia đôi
Bây giờ cầu mong nơi ấy
Em sẽ yên vui cùng bên ai
Anh sẽ mãi mãi mãi cố quên đi hình bóng
Anh sẽ nói nói nói trái tim thôi đừng khóc
Anh cũng biết số kiếp không cho
đôi mình bên nhau dài lâu nữa đâu người ơi
Nhưng có dẫu nước mắt cũng xin em đừng khóc
Xin mãi nhớ tiếng nói nét mi in bờ tóc
Cho dẫu chỉ một lần đôi ta được có yên vui mà thôi
Giống như quay lại từ nơi bắt đầu
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)

